Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

5 Bình luận

  • Bộ này làm mình nhớ tới Phúc Lâm Thuận Trị hoàng đế, người đã vạch ra 13 đại tội của mình trong Tội Kỷ Chiếu (Chiếu tự vạch tội của vua):
    1. Bất kính tổ tông: Thuận Trị thường bị Hiếu Trang trách mắng là không biết học tập noi gương tổ tông, suốt ngày mềm yếu khiến không thể đối diện con cháu đời sau.

    2. Bất hiếu mẹ già: Thuận Trị mê Ngạc Phi bất chấp sự phản đối của mẹ mình. Chẳng những vậy còn lấy hiệu "Ngạc" vốn là hiệu cũ của Hiếu Trang hoàng Thái Hậu ban cho Ngạc Phi để tỏ rõ là bà cũng như mẹ mình. 

     

    • 3. Vượt quá quy tắc: "Trẫm thân chính 10 năm, thường triệu Tăng lữ Pháp sư vào điện cùng bàn quốc sự. Hằng năm viếng Chùa bái Phật, trẫm vẫn ngưỡng mộ đèn xanh sách vàng. Không biết rằng, cao tăng có đắc đạo thì cũng là người xuất gia, không rõ việc đời, nên thường thất chính thất sách."

      4. Bỏ bê triều chính (vừa không giống nhất vừa giống nhất): "Trẫm ghét những tấu sớ chất chồng như núi. Với những triều hội kéo dài vô tận, thật sự thấy vô vị" -> Không muốn nói là giống hệt

       

    • 5. Sùng Hán ghét Mãn: "Thần phục những tướng Hán tôi Hán thần dũng, ghét quý tộc Mãn Mông suy đồi"

       6. Thân cận người hầu: "Trong số các hầu cận, có không ít thái giám hoạn quan, làm loạn triều chính"

       

    • 7. Trung gian bất phân: "Trẫm không thích nghe những lời tâu bày thắng thắn, chỉ thích nghe những lời nịnh hót sáo rỗng"

      8. Ham mê nữ sắc (cũng giống): Đại ý là mê Ngạc Phi, bỏ bê triều chính.

      9. Sùng bái Phật giáo: Người Mãn theo đạo Hồi, nhưng Thuận Trị lại sùng đạo Phật, làm quý tộc và lòng người Mãn bất tuân

      10. Bạo tàn soán chính: Thuận Trị khi đăng cơ 6 tuổi, chưa ngồi ấm ngai vàng đã giết Nhiếp chính Đa Nhĩ Cổn vốn là người yêu cũ của mẹ mình, lại nghiên xương thành trăm mảnh, xả thây thành thịt vụn, khiến trời và người đều bàng hoàng tức giận. Hành động rước vong linh về điện Càn Thanh thờ chỉ như muối bỏ bể so với hành động của ông. 

       

    • 11. Gian ác bất minh: "Trẫm biết, trong số các quan viên văn võ, có không ít tham quan vô lại, nhưng trẫm lại mềm lòng nhân từ, không dám nghiêm trị, khiến kỷ cương sụp đổ"

      12. Xa xỉ lãng phí: "Hằng năm khánh tiết lớn nhỏ tốn vàng trăm lạng, tốn bạc vạn lượng. Tuy trẫm có lòng tiết kiệm, nhưng bất lực tiêu tốn" 

       

       

       

        13. Tào vận tắc nghẽn: "Kinh hà là huyết mạch triều đình và nhân dân, nhưng trên dưới lòng sông tham quan ô lại. Trẫm tuy nhiều lần điều tra nhưng bất lực cứu vãn. Đành phải trông chờ minh chủ đời sau!"