Cross Game

Cross Game

 

Manga nói về một cậu bé tên là Koh và 4 chị em nhà hàng xóm (không gần lắm nhưng đủ để gọi là hàng xóm ) .Và lửa gần rơm thì ắt sẽ cháy ,mối quan hệ tình cảm giữa Koh và chị em nhà này như thế nào thì ... hông biết (đọc sẽ biết ). Koh lớn dần và phát hiện ra mình có khiếu chơi bóng chày đặc biệt là đập bóng, cậu bé gia nhập đội bóng cũng vì lý do chả đâu vào đâu ... bị côn đồ dồn ép vào sân ... Thế nhưng đó lại là khởi đầu cho một câu câu chuyện rất thú vị trong tương lai.

Đánh giá Nội dung :
Truyện như bao truyện khác của adachi, nội tâm nhân vật được thể hiện sinh động. -Mục tiêu của nhân vật chính thì chả có gì ngoài thể thao và dường như các nhân vật chính nam luôn phớt lờ yếu tố tình cảm cứ như nó sẽ tự đến không bằng ý . Nhưng có điều Koh càng lớn càng biết nghĩ, đôi khi những suy nghĩ của các nhân vật đã được bộc lộ rất thật, rất tinh tế chỉ qua một vài ánh mắt, một thoáng suy tư. Yếu tố đó tạo cho người đọc một cảm giác như đang xem phim truyền hình tình cảm dài tập vậy hihi...

Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

56 Bình luận

  • emo

  • google dịch à? ko chỉnh lại gì hết

  • tôi đoán cô bé trợ lý của đội phụ là cháu gái ông già mê rượu chạy mẹc, có vẻ ông ấy sẽ thành hiệu trưởng hoặc bổ nhiệm người của ổng làm hiệu trưởng sau khi loại bỏ lão hiệu trưởng tạm quyền. Sẽ có 1 cú twitt sắp tới.

  • thương thằng béo Akaishi phết, crush của mình thì thích thằng khác, đã thế em ấy lại chết, đau lòng.

  • Hức!

  • emo

  • Vậy là làm được rồi nhỉ
  • Hay thật, dù chỉ nhếch lên một tý thôi nhưng mình vẫn cảm nhận được nụ cười của Azuma.
  • Thằng em họ này từ đâu chui ra ấy nhỉ? Đọc liền một mạch mà từ dưng bùm một cái là xuất hiện
  • Ơ ????????
  • mỗi lần đọc xong 1 bộ của sensei là lại mông lung, cứ lâng lâng thế nào ấy. Sensei có tài nhất là những cảnh không thoại, nhưng những câu nói lúc 2 nhân vật chính bày tỏ thì gọi là trên cả tinh tế. Đọc xong nhắm mắt lại, cứ cười tủm tỉm, rồi khóc, rồi lại cười, lạ lùng. Bóng chày thì có thể không hiểu nhiều lắm, nhưng cái tinh thần trong truyện chẳng bao giờ thay đổi cả (chắc cũng ít ai đọc của sensei để tìm hiểu bóng chày, chỉ là... để cảm nhận không khí nhiệt huyết ấy, cảm xúc ấy mà thôi). 1 liều doping tinh thần quá tốt cho cá nhân tôi.

  • hạ chí, và em. Koshien

  •  ôi tôi thấy cái mùi... sensei có bao giờ cho đường tình duyên dễ thế đâu

     

  • chắc mấy đứa kia tội mình... ôi em gái bé bỏng

  •  Truyện này đọc cảm động thật sự , trước vì thương cho wakaba quá nên t làm hẳn 1 video nhạc chèn hình của bộ cross game này vào rồi up lên youtube để tưởng nhớ wakaba , cũng 7 8 năm rồi nhỉ . T.T 

  • Cứ hè lại đào truyện của adachi-sensei lên nào
  • emođào này

  • emo hay vcl

  • emo hay vcl

  • emo hay vcl