Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

7 Bình luận

  • vấn đề là người đổi thế giới không giữ được ký ức cũ, nên nv chính mới tự tin dám đổi cuộc sống đến thế, bởi vì ổng nghĩ là ổng đã thành công nên bây giờ chỉ cần làm nhà văn là mãn nguyện, về tình hình tài chính ổng có thể dùng chính kinh nghiệm đang có của mình để nuôi bản thân. Ai mà có ngờ là nếu đổi thì sẽ mất kí ức luôn, vậy là dù có đổi cuộc đời thì cũng không được như ý muốn. Chắc tác giả muốn nói, hãy trân trọng cuộc sống hiện tại của mình, mỗi hành động mình làm đều có hậu quả nên hãy sống tử tế và biết thế nào là đủ, hoặc muốn thay đổi thì hãy thay đổi từ chính mình chứ đừng mơ tưởng về cuộc đời khác.

  • theo mình đây chỉ là giấc mơ của main, cuộc sống thực của main đã chọn là làm nhà văn. Khi mơ chúng ta thường mất ý thức, mong muốn của main vẫn là làm 1 nhà văn, và cx mong mỏi sự thành công, nên trong mơ main là một người thành công, nhg vẫn mong muốn làm văn, thực hiện ước mơ của mình Thành công như trong mơ thì khó, làm điều mình thích, ước mơ thành hiện thực mà cũng thành công thì còn khó hơn M hy vọng tất cả chúng ta sẽ chọn điều làm bản thân hạnh phúc vui vẻ, kiếm đc điều đó cũng khó lắm

  • Chap này có ý nói là hãy hài lòng với lựa chọn của mình đó, vì không có lựa chọn nào hoàn hảo thỏa mãn hết mọi mong muốn của mình cả, quan trọng là đã lựa chọn thế nào thì hãy làm cho thật tốt đến cùng mới có kết quả tốt được.

  • chap 38 này thấy ông chủ tịch già rồi mà suy nghĩ ấu trĩ.

    Ở vị trí chủ tịch, ông ấy có tiền, quyền, gái và có thể làm cái ông ấy thích là viết tiểu thuyết

    Nhưng khi ông ấy chọn 1 cuộc đời viết tiểu thuyết thì mọi thứ kia ông đều không có.

    Nói chung chap này tác giả cố bẻ lái cho nhân vật có cuộc sống cơ hàn cho độc giả thấy lạ thôi. Chứ thực tế tôi không tin 1 chủ tịch lại vướng sai lầm đơn giản như vậy

    • Cách tác giả nói ở đây là cái tâm huyết ấm ủ bao lâu nay không thành hiện thực ấy. Chứ ông chủ tịch vẫn viết tiểu thuyết mà lại không cho ai đọc cả, hay nói đúng hơn cũng là viết nửa vời không dc dành nhiều thời gian cho nó ( vì ông ta rất bận)
    • Mình cũng đồng ý, vố lý hết sức

      KHi nghỉ hưu thì cũng có thể làm tiểu thuyết gia mà, ai cấm. Lúc đấy lại càng từng trải hiểu biết, viết có khi còn hay hơn lúc trẻ. 

      Như ông nội mình sau khi nghỉ hưu cũng ra đươc 4 5 đầu sách.

      Nói chung là tập đấy chỉ để đọc cho vui thôi. 

       

    • khổ cái là ông chủ tịch đó nhìn như sắp xuống lỗ tới nơi rồi. nhiệt huyết mà chết mới thực hiện dc thì nói làm gì

    • Không đọc cái phần là khó khăn lắm mới bật đối thủ để lên chức chủ tịch hả, rồi còn cả núi công việc. Đấy là lựa chọn của ông đấy, có thể nhánh khác ông vừa làm chủ tịch vừa viết văn, chap này ok r
    • Tôi cũng đồng ý với ý kiến của bạn.... một người từ cảnh cơ hàn lên làm chủ tịch của một công ty lớn... thì phải là người từng trải và nếm bao nhiêu cay đắng, nên mọi quyết định của họ phải được suy tính rất kỹ.... ko thể nông cạn như ông Main này
  • emo lại bay não. lần này lại bay theo chiều hướng khác emo